Tuesday, April 26, 2011

CHẤP NHẬN ĐỂ VỢ NGŨ VỚI ANH TRAI

Lấy nhau đã 5 năm mà chúng tôi không có con. Ai cũng nghĩ nguyên nhân là do tôi, nghe thấy ở đâu chữa được là tôi tìm tới, không biết đã tốn bao nhiêu thời gian và tiền của chỉ với hy vọng sẽ gặp thầy, gặp thuốc, nhưng tất cả đều vô vọng. Cách đây một năm hai vợ chồng mới quyết định đến bệnh viện khám thì kết quả thật ngỡ ngàng, nguyên nhân chúng tôi không có con không phải là do tôi mà là do chồng tôi không có tinh trùng. Chuyện này làm chồng tôi xấu hổ, và vô cùng đau đớn, tôi hiểu điều đó nên không nói với ai mà vẫn nhận nguyên nhân vô sinh là do mình.
Khi chồng mất đi “bản lĩnh đàn ông”
Qua một người bạn làm bác sĩ chúng tôi biết có khả năng tìm thấy tinh trùng trong tinh hoàn, phải làm phẫu thuật lấy trinh trùng rồi cấy vào trứng, nhưng tỉ lệ là rất ít. Chúng tôi đã cố gắng vay mượn để có tiền làm phẫu thuật này, nhưng thật không may, trong tinh hoàn của anh cũng không tìm thấy tinh trùng. Lúc nghe tin đó, cả hai vợ chồng tôi rơi vào khủng hoảng. Nước mắt anh bắt đầu rơi, không có tinh trùng – điều đó như lưỡi dao vô hình đâm vào trái tim anh, vào lòng tự trọng của anh. Thế là hết, anh không thể sinh cho tôi một đứa con, anh thường xuyên nhậu nhẹt về khuya, không nói chuyện và lảng tránh tôi.
Nghe bạn bè nói có thể xin tinh trùng ở ngân hàng tinh trùng, tôi đã một mình tới gặp bác sĩ tìm hiểu và xin tư vấn về chuyện đó. Bác sĩ nói chúng tôi có thể làm hồ sơ xin tinh trùng và nộp vào bệnh viện, nhưng hiện nay ngân hàng đang thiếu tinh trùng nên nếu muốn xin thì chúng tôi phải giới thiệu được một người đến hiến thay vào đó. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều rồi mới đem chuyện đó nói với chồng mình.
Nghe xong anh đã phản ứng rất mạnh, anh gay gắt nói rằng: “cô khinh tôi không thể cho cô một đứa con nên bây giờ cô muốn tìm thằng khác chứ gì. Lại còn bịa chuyện xin tinh trùng này nọ”. Nói rồi anh lại bỏ đi, không ngờ anh lại nghĩ tôi như vậy, tôi chỉ muốn có một đứa con, và vẫn muốn hai vợ chồng hòa thuận chứ nào đâu tôi dám nghĩ tới chuyện bỏ chồng và lăng nhăng. Tôi giải thích để anh hiểu nhưng anh không để cho tôi được nói, tôi đành im lặng và quên đi chuyện đó, tôi nghĩ chắc mình sẽ xin nhận một đứa con nuôi.
 

Muốn có con phải ngủ với anh chồng
Sau đó 3 tháng, tuần trước anh lại nói chuyện đó với tôi. Anh nói sau khi nghe tôi nói anh rất bực mình, nhưng sau này nghe thông tin trên báo anh biết bây giờ chuyện xin tinh trùng là bình thường và nó trở thành cứu cánh cho những cặp vợ chồng hiếm muộn như chúng tôi. Tôi vui vì anh đã hiểu ra vấn đề, nhưng chưa kịp mừng thì anh lại đưa tôi vào tình huống không thể nào chấp nhận được.
Anh bảo đã tìm hiểu kĩ và đã đến gặp bác sĩ để trao đổi về chuyện đó. Nhưng thủ tục rất lằng nhằng, phải chờ đợi lâu, hơn nữa phải tìm được người đồng ý cho tinh trùng. Anh nói đã cậy nhờ mấy người bạn, nhưng họ đều ái ngại, vì cho tinh trùng tức là làm cho một phụ nữ mang thai, họ không biết con mình là ai, và không biết sau này sẽ xảy ra chuyện gì. Nói chung họ đều có lý do để từ chối.
Giờ chỉ còn một lựa chọn đó là xin tinh trùng của anh trai chồng tôi. Anh đồng ý cho tinh trùng nhưng với điều kiện chính tôi là người nhận và cách thức cho là “cho trực tiếp”. Anh ta nói chuyện này phải giấu chị, mà làm thủ tục mất nhiều thời gian và công sức, với lại anh ta cũng sợ chuyện loạn luân sau này, nên giờ nếu tôi là người nhận thì sẽ không sao vì con của hai anh em sẽ không lấy được nhau, sẽ không còn sợ chuyện loạn luân. Nếu chấp nhận thì cũng phải tới bệnh viện và theo cách thụ tinh nhân tạo. Chồng tôi nói anh cũng đã nghĩ và nói như vậy, nhưng anh ta nói rằng thụ tinh nhân tạo mất nhiều tiền trong khi chúng tôi vẫn nợ nần rất nhiều vì cuộc phẫu thuật tinh hoàn lần trước, hơn nữa cũng không chắc sẽ thành công.
Có một vấn đề mà chồng tôi xưa nay không hề biết. Đó là từ ngày tôi về làm dâu nhà anh, anh trai của chồng đã để ý tới tôi, và nhiều lần buông lời trêu chọc, tỏ ý tán tỉnh, điều đó làm tôi rất khó chịu. Tôi đã phải rất cố gắng không chạm mặt anh ta, không cho cơ hội chỉ có hai người, đến khi bố mẹ cho ra ở riêng tôi mới thấy lòng mình nhẹ nhõm. Bây giờ tôi lại gặp phải tình huống trớ trêu này. Chồng tôi nghe anh ta nói ngọt rằng anh ta cũng không muốn như vậy, nhưng để cho chắc chắn và không phải làm đi làm lại nhiều lần thì anh ta chấp nhận quan hệ với tôi một lần, cả ba đều phải giữ kín bí mật này cho tới khi chết.
Anh đã khóc và năn nỉ tôi chấp nhận. Thật không ngờ người chồng mạnh mẽ, lý trí của tôi lại có lúc nhu nhược đến mức chấp nhận chuyện vợ mình ngủ với anh trai. Tôi chẳng thể hiểu nổi anh đang nghĩ gì, tôi giận nhưng cũng không lên án anh, dù sao anh cũng đáng thương hơn đáng trách. Tôi thương chồng, và cũng luôn khao khát có một đứa con, được một lần làm mẹ, nhưng không phải vì thế mà tôi bất chấp tất cả. Giờ đây tôi rơi vào bế tắc thực sự, một bên là khao khát của mình, và đau khổ của chồng, còn một bên là cái danh dự, nhân phẩm của mình. Sao cuộc đời tôi lại như vậy chứ? Đâu sẽ là lối thoát cho tôi?

Monday, April 11, 2011

Làm chồng em một ngày, anh nhé!

Làm chồng em một ngày, anh nhé!
Em cần... chỉ là những âu yếm vuốt ve nhẹ nhàng của anh! (Ảnh minh họa)

Làm chồng em một ngày, anh nhé!


18 tuổi em theo anh về làm dâu, 19 tuổi, em đã là mẹ của một đứa con thơ... dường như tất cả đến với em quá nhanh, phải không anh?


Chồng yêu...!
Tính đến bây giờ, mình đã chung sống với nhau được 2 năm 1 tháng 8 ngày. Một quãng thời gian không quá dài mà cũng không phải là ngắn, đúng không anh? Chúng mình cũng đã suýt có với nhau 2 mặt con. Vậy mà giờ đây, em ngồi viết những dòng này, em vẫn không tin được một người phụ nữ mới bước sang tuổi 20 đã làm vợ, làm mẹ của một nhóc tì 13 tháng tuổi.
Lần đầu tiên mình gặp nhau, em cứ thắc mắc không hiểu vì sao anh cứ nhìn em rồi cười. Vậy mà thoắt cái mình nên duyên vợ chồng. Những tháng ngày sống bên nhau vui có, buồn có và cả những giận hờn... Nghĩ lại những ngày đầu chập chững bước vào cuộc sống hôn nhân, em đã ngỡ ngàng như đứa trẻ lần đầu đi học với bao điều mới lạ. Em phải tự làm quen với những phép tắc làm dâu con, làm vợ nhưng em ngốc nghếch và chẳng tiếp thu được bao nhiêu.
Giờ đây nhìn lại quãng đường đã đi qua với bao cảm xúc, tâm trạng khác nhau: hỉ, lạc, ái, nộ mà anh không bao giờ biết. Tại em nhõng nhẽo? Hay anh nghĩ em trẻ con nên không cần phải hiểu? Lỗi là tại em hay tại anh đây? Có lẽ là cả hai chúng ta, đúng không anh?
Em nhõng nhẽo con nít đó, ấy thế mà bây giờ em đã làm mẹ khi mới bước sang tuổi 19 và giờ con của chúng ta cũng được 13 tháng. Thời gian trôi nhanh quá, chẳng chờ đợi ai điều gì. 18 tuổi làm dâu, làm vợ, 19 tuổi làm mẹ hình như quá sức với em.
Làm chồng em một ngày, anh nhé!, Tình yêu - Giới tính, Bạn trẻ - Cuộc sống, Chuyen vo chong, chuyen vo chong, gia dinh, chuyen chan goi, hanh phuc, yeu thuong
Đừng để lòng em mưa giăng lối nữa, nghe anh! (Ảnh minh họa)
Hai năm 1 tháng 8 ngày, tổng cộng là 758 ngày em đều phải tự học hỏi, tự đứng lên bằng chính đôi chân của mình. Có lẽ chưa bao giờ em làm tròn  một trách nhiệm nào đúng không anh? Có lẽ anh quá thiệt thòi khi lấy một cô bé chập chững bước vào đời về làm vợ! Anh có hối hận không? Còn em, em không hối hận dù nó có là quyết định sai lầm đi chăng nữa...
Quen rồi lấy, ở bên anh, em có được nhiều cảm xúc lẫn lộn, nhiều trách nhiệm, nhiều vai trò mới. Có bao giờ anh biết em cần những gì không? Đâu phải những điều to tát chỉ là những thứ rất nhỏ, rất nhỏ trong nhịp sống gấp gáp chốn thị thành. Em cần... chỉ là những âu yếm vuốt ve nhẹ nhàng của anh. Em cần những phút lặng yên để tận hưởng tổ ấm rất đỗi nhỏ nhoi của mình. Em cần những cái ôm thủ thỉ chuyện trò mỗi tối... Em cần... cần lắm nhưng anh nào có biết?
Mỗi ngày trôi qua, em cố gắng làm anh vui, làm những điều anh thích nhưng hình như em đã không làm được điều đó. Anh nhớ chủ nhật vừa rồi không? Vợ chồng mình nói là sẽ đưa con đi công viên chơi nhưng sao anh không đưa hai mẹ con em đi chơi? Cả tuần 7 ngày, 6 ngày anh đi làm từ sáng đến tối mới về, mỗi chủ nhật anh rảnh, vậy sao anh không dành thời gian đó cho em và con? Vậy mà anh để hai mẹ con em ở nhà và vẫn đi café với bạn bè. Anh làm những điều anh thích nhưng anh có bao giờ để ý đến em, đến con không? Còn em, lúc nào cũng dành hết thời gian rảnh cho gia đình, cho chồng con, đến khi nhìn lại đâu còn ai là bạn bè?
 Em luôn cô đơn, không có ai để trút bầu tâm sự khi vợ chồng mình lục đục, anh có biết em có bao nhiêu người bạn không? Anh có biết vợ thích gì, làm gì không? Khi giận dỗi nhau, dù anh sai hay đúng, anh cũng chưa bao giờ anh nói một lời xin lỗi với em... thật buồn!
Từ năm 8 tuổi, em đã phải sống thiếu tình yêu của bố. Nhìn bạn bè xung quanh được bố đưa đi chơi những ngày cuối tuần, đi học, gọi bố... em thèm lắm nhưng em nào có được? Em luôn thèm muốn những bữa cơm đầy đủ thành viên, thèm được gọi một tiếng bố... nhưng ước mơ chỉ là mơ ước mà thôi, anh ạ! Mỗi khi nhìn mẹ sống vậy nuôi hai chị em rồi lại bị nhà chồng hắt hủi, em đau và thương mẹ lắm! Giờ đây khi có con, em muốn bù đắp cho nó tất cả những gì em thiếu thốn... nhưng em đâu thể thực hiện một mình? Em đâu thể là giúp anh tạo kỉ niệm hay thêm tình cảm với con? Chẳng nhẽ dành thời gian cho em và con khó đến thế sao anh?
Hãy quan tâm đến em và con hơn được không? Đừng để lòng em mưa giăng lối nữa, nghe anh! Đừng để lòng em lạnh buốt đêm dài... để gối em thôi ướt đêm nay!
Xin anh hãy làm người chồng của gia đình dù chỉ một ngày thôi, có được không anh?

Yêu một lúc hai người đàn ông

Yêu một lúc hai người đàn ông
Cảm xúc ngày xưa chợt ùa về khiến tôi không thể cưỡng lại tình cảm của anh... (Ảnh minh họa)

Yêu một lúc hai người đàn ông


Tôi biết mình làm vậy là có lỗi với chồng nhưng chính tôi cũng thấy day dứt và có lỗi với anh...


Khi còn là sinh viên, tôi đã có một tình yêu đẹp. Nhưng tình yêu ấy bắt đầu rạn nứt khi anh thú nhận mình đã có con riêng với người phụ nữ khác. Trong một lần say rượu do không kìm chế được bản thân anh đã để xảy ra chuyện ấy với cô bạn cùng lớp. Anh hỏi tôi: “Nếu anh đã từng làm bố thì em có chấp nhận chung sống hòa bình với mẹ con họ không?”. Đất trời như sụp đổ dưới chân tôi.
Người mà tôi yêu thương và tin tưởng tuyệt đối đã lừa dối tôi suốt 4 năm qua. Vậy mà anh luôn khẳng định rằng tôi là người con gái đầu tiên và duy nhất anh yêu. Sư thật này tôi còn chưa chấp nhận nổi thì sao có thể chung sống hòa bình với mẹ con cô ta được đây?
Những ngày sau anh cũng không một lần tìm gặp tôi để giải thích rõ mọi chuyện. Tôi có thể bỏ qua tất cả nếu anh thật sự ân hận, nhưng một tuần, một tháng rồi một năm trôi qua anh vẫn không hệ liên lạc với tôi.
Vùi đầu vào công việc, tôi đã dần quên anh. Trong một lần đi kí hợp đồng cho công ty, tôi đã gặp chồng tôi. Cảm động trước tình cảm của anh tôi đã nhận lời yêu anh. Và đám cưới chúng tôi được tổ chức sau một thời gian không lâu. Tôi đã có được một mái ấm gia đình hạnh phúc, một người chồng tâm lí. Tôi hài lòng về cuộc sống hiện tại của mình.
Nhưng ở đời có ai biết được chữ “ngờ”. Trong giây phút hồi hộp chào đón vị sếp mới, Chủ tịch HĐQT bước vào giới thiệu người đứng cạnh chính là giám đốc mới. Không thể tin vào mắt mình, người đứng trước mặt tôi, người sắp làm sếp tôi lại chính là kẻ đã phụ tình tôi. Tôi sững sờ, không chớp mắt. Tôi không nghĩ mình sẽ gặp lại anh.
Yêu một lúc hai người đàn ông, Bạn trẻ - Cuộc sống, Tinh cu, ngoai tinh, yeu long, len giuong, tinh yeu
Tôi không muốn từ bỏ gia đình đang êm ấm hạnh phúc nhưng tôi lại không thể khước từ tình cảm của anh... (Ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, lấy lí do công việc anh thường xuyên gặp và trao đổi với tôi nhưng cũng chính thời gian ấy anh đã vén bức màn sự thật về đứa con riêng. Đó chỉ là câu chuyện do anh cố tình xây dựng nên khi phát hiện mình bị bệnh u não. Không muốn người yêu khổ nên anh đã dựng câu chuyện kia để tôi phải rời xa anh.
Trong cuộc chiến bệnh tật, anh đã may mắn chiến thắng tử thần. Anh đi tìm tôi để nối lại tình xưa, nhưng vô vọng. Đã 5 năm, khi biết tôi đang làm việc tại đây và quyết định về chính nơi tôi đang làm để có thời gian ở bên chăm sóc và bù đắp thiệt thòi mà tôi chịu đựng trong suốt thời gian qua.
Giá như cậu chuyện kia là sự thực, có lẽ tôi sẽ thấy thoải mái hơn với mái ấm hạnh phúc của mình. Những gì anh đã trải qua và chịu đựng ngoài sức tưởng tượng của tôi. Tôi vô cùng ân hận vì đã nghi ngờ tình cảm của anh.
Nhưng giờ tôi đã có gia đình, tôi không thể có lỗi với chồng tôi. Khi biết tôi có gia đình, nhìn anh buồn bã, nhưng anh vẫn tình nguyện được ở bên tôi, bất chấp lời khuyên giải của tôi, bất chấp tôi lạnh lùng với anh.
Tôi không biết nên làm thế nào khi cả hai đều làm cùng bộ phận, thời gian gặp gỡ và làm việc cùng nhau tương đối nhiều. Rồi trong một lần công ty tổ chức liên hoan khi hợp đồng tổ chức sự kiện thành công. Anh uống đến say mềm khiến tôi phải đưa về nhà. Căn phòng nhỏ nhưng bừa bộn khi không có bàn tay phụ nữ khiến tôi chạnh lòng. Thu dọn giường chiếu cho anh nằm, bất ngờ anh choàng tay kéo tôi lại thì thầm: “anh không muốn em bỏ gia đình nhưng xin em hãy để cho anh được yêu thương, chăm sóc cho em.”. Những cảm xúc ngày xưa chợt ùa về khiến tôi không thể cưỡng lại tình cảm của anh.
Tôi biết mình làm vậy là có lỗi với chồng nhưng chính tôi cũng thấy day dứt và có lỗi với anh. Cùng lúc tôi yêu 2 người đàn ông. Giờ tôi như dòng nước chia đôi ngả không thể ngăn được một dòng để chảy về một hướng. Tôi phải làm sao đây? Tôi không muốn từ bỏ gia đình đang êm ấm hạnh phúc nhưng tôi lại không thể khước từ tình cảm của anh.

Ái ân với mẹ kế

Ái ân với mẹ kế

Ái ân với mẹ kế


Tôi ôm chầm lấy cô ấy, hôn lên tất cả các điểm nhạy cảm trên cơ thể cô... và chúng tôi đã quấn chặt vào nhau, ái ân, ân ái suốt cả buổi sáng hôm ấy.


Khi tôi còn là cậu sinh viên năm thứ ba trường Đại học Kinh tế thì có một tin buồn bất ngờ ập đến với gia đình tôi! Mẹ tôi bị bệnh ung thư vú và bà đã đau đớn ra đi sau năm tháng phát hiện ra căn bệnh quái ác đó.
Bố tôi đã suy sụp rất nhiều. Còn anh em tôi kể từ ngày ấy cũng sống khép kín và lặng lẽ hơn. Sau hơn hai năm, bố tôi cưới cô thư kí xinh đẹp của mình về làm vợ. Mặc dù bị chúng tôi phản đối rất nhiều nhưng ông vẫn quyết định cưới cô ấy.
Bố là tổng giám đốc của một công ty truyền thông lớn. Công việc của ông cứ nay đây, mai đó... Rồi dăm bữa, nửa tháng lại bay ra nước ngoài để gặp gỡ đối tác. Những lúc như thế, bố thường không đưa mẹ kế đi cùng mà để cô ấy ở nhà tiện cơm nước và chăm sóc chúng tôi.
Cô em gái của tôi tham gia câu lạc bộ người mẫu nên nó thường xuyên vắng nhà vì những buổi tập luyện và biểu diễn. Những lúc như thế, chỉ có tôi và mẹ kế ở nhà. Mặc dù tôi vẫn gọi cô ấy bằng dì, nhưng thật tâm, tôi chỉ xem cô ấy như một người bạn, người chị bởi vì cô ấy rất tâm lý và biết cách chia sẻ với người khác. Đôi khi, có những khúc mắc về tình yêu và giới tính, tôi luôn tìm cô ấy để chia sẻ và học hỏi kinh nghiệm. Cô cũng luôn lắng nghe và tâm sự cho tôi rất nhiều về quá khứ của mình, về nỗi đau mất mát khi phải chứng kiến cảnh người đàn ông cô yêu thương nhất đã ra đi trong một tai nạn khủng khiếp cách đây năm năm...
Ái ân với mẹ kế, Ngoại tình, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Cô ấy đã chấp nhận làm mẹ kế của bố để chăm sóc 2 anh em chúng tôi!
Tôi rất cảm thông và luôn muốn san sẻ cùng cô ấy những mất mát đau thương mà cô ấy đã phải chịu đựng. Cô bảo rằng khi quyết định về sống với gia đình tôi cũng chỉ vì cô thương bố phải một mình gà trống nuôi con, cảm thông cho những nỗi đau và mất mát mà gia đình tôi đã phải chịu đựng trong suốt hơn hai năm qua...
Cũng chính những cuộc chuyện trò như vậy khiến tôi hiểu và quý cô ấy hơn... Và cũng chẳng hiểu sao, trong những giấc mơ, những suy nghĩ của tôi luôn hiện lên đôi mắt u sầu và nụ cười buồn bã của cô ấy... Tôi không còn cảm giác ghen ghét cô như ngày đầu mới bước chân vào ngôi nhà này nữa... Giờ đây, tôi thấy thương cô hơn bao giờ hết...!
Cho đến một ngày, khi tôi đi dự sinh nhật một người bạn thân từ hồi cấp III. Hôm ấy vì quá vui nên tôi và đám bạn đã uống rất nhiều rượu... Khi về đến nhà, dường như tôi không ý thức được những hành động của mình nữa... Tôi chỉ nhớ mang máng rằng cô ấy đã ngồi đợi tôi và dìu tôi vào phòng ngủ của mình...

Ái ân với mẹ kế, Ngoại tình, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Chúng tôi đã tận hưởng niềm hạnh phúc trong sự hoan lạc, thăng hoa.
Sáng sớm. Khi tỉnh dậy, tôi không thể tin vào mắt mình khi thấy cô ấy nằm bên cạnh mình, không một mảnh vài che thân và tôi cũng đang ở trong tư thế Adam. Ngượng ngùng. Xấu hổ và bao trùm cảm giác tội lỗi với bố tôi và cô ấy... Đang loay hoay tìm quần áo để mặc thì tôi cảm nhận được một bàn tay dịu dàng đang mơn trớn khắp cơ thể tôi... Bất chợt, tôi thấy cô ấy đang mỉm cười và nhìn tôi rất trìu mến. Chính lúc này, tôi lại không thể kiềm chế được bản năng đang trỗi dậy trong mình. Tôi ôm chầm lấy cô ấy, hôn lên tất cả các điểm nhạy cảm trên cơ thể cô... và chúng tôi đã quấn chặt vào nhau, ái ân, ân ái suốt cả buổi sáng hôm ấy.
Lần đầu tiên trong đời, tôi biết thế nào là mùi xác thịt của đàn bà. Một cảm giác lâng lâng, hạnh phúc lan toả trong từng thớ thịt của người con trai 24 tuổi. Dẫu biết rằng tôi đang mù quáng trong niềm hạnh phúc thăng hoa của sự loạn luân, dẫu biết rằng tình yêu ấy không bao giờ có thể bền vững và có một kết cục tốt đẹp… Nhưng tôi vẫn muốn yêu, muốn được yêu, được hân hoan trong sự cuồng dại mê muội ấy!
Đôi lần ngẫm lại những gì đã qua, về những luân lý đạo đức của người con trai tốt, của một gia đình gia giáo… Tôi thấy mình như một kẻ bệnh hoạn thật sự… Ngu ngốc. Điên dại… tôi dường như đã mất hết lý trí! Tôi nghĩ đến cảnh mình phải quỳ trước mặt bố để xin lỗi, rồi sẽ trốn chạy đến một nơi nào đó thật xa… sẽ quên hết quá khứ, quên hết những ái ân bên người đàn bà ấy, quên hết tất cả những ám ảnh tội lỗi với những người thân yêu trong gia đình thân yêu của mình!
Một ngày nữa lại trôi qua… Những bữa cơm gia đình dường như không còn những câu chuyện vui vẻ, ấm cúng như xưa nữa! Cả tôi và cô ấy đều đã nhận ra những sai lầm của mình và tôi biết, mình không thể buông xuôi theo những ham muốn dục vọng tầm thường của mình nữa… Tôi sẽ xin chuyển vào Nam để công tác ở một chi nhánh của công ty trong ấy… Tôi sẽ rũ bỏ tất cả để sống thật với cuộc sống của mình, với những ước mơ, hoài bão của một chàng trai đã đạt được rất nhiều thành quả đáng nề trong công việc.
Ái ân với mẹ kế, Ngoại tình, Bạn trẻ - Cuộc sống,
Mong sao... thời gian sẽ vùi chôn những lầm lỗi mà hai chúng tôi đã gây ra!
Lầm lỗi sẽ chôn vùi theo năm tháng thời gian! Tình yêu và những khát khao tầm thường ấy sẽ biến mất khi ta biết hi sinh cho những người thân yêu trong gia đình mình!
Giã từ những lầm lỗi! Giã từ những ảo mộng về tình yêu và hạnh phúc! Tôi sẽ bắt đầu với một cuộc sống khác – cuộc sống của một người đàn ông thực sự có trách nhiệm! Mong sao cô ấy cũng nhận ra những sai lầm của mình để sống với niềm hạnh phúc bên người bố thân yêu của tôi! Hi vọng rằng: Nụ cười mãn nguyện sẽ luôn nở trên đôi môi của những người thân yêu trong gia đình mình!

Nếu còn "trinh", em sẽ không mất anh!

Nếu còn "trinh", em sẽ không mất anh!
Khi biết em không còn trinh... anh đã ra đi không nói với em một lời từ biệt! (Ảnh minh họa)

Nếu còn "trinh", em sẽ không mất anh!


Một cô gái làm cave mười năm chỉ cần 30 phút sau khi vào bệnh viện vá màng trinh thì nghiễm nhiên trở thành gái trinh sao anh?


Vật vã và đau đớn, con tim như muốn xé thành từng mảnh, tôi muốn hét lên thật to, đập tan mọi thứ để tôi không thể còn thấy cảm giác đau đớn thế này nữa. Giờ tôi ngồi đây với những giọt nước mát cứ lăn dài trên má, còn anh đã vụt mất như một ngôi sao băng chỉ vì một lí do rất đơn giản và ngắn ngủi “Anh không thể tha thứ cho quá khứ của em”
 
Tưởng chừng như em đã tìm thấy được hạnh phúc thật sự để tình yêu đơm hoa kết trái. Cả hai chúng ta đều công nhận với nhau rằng mình được gặp nhau là do định mệnh, vì thế mà em đã cài nhạc chờ “định mệnh ta gặp nhau”. Nhưng sao trời lạ trớ trêu như vậy hả anh? Ông trời cho anh gặp em, để anh và em yêu nhau, rồi định mệnh lại bắt anh và em xa nhau mãi mãi như thế này ư? 
 
Giờ em chỉ biết ngồi đây đau đớn, còn anh chắc sẽ không bao giờ tha thứ cho em đâu!
 
Đối với anh chữ “trinh” quan trọng vậy sao? Chỉ là một cái màng mỏng thôi mà nó có thể đánh đổi tất cả mọi thứ? Em biết em đã sai khi không giữ mình nguyên vẹn đến khi yêu anh. Em cũng không muốn làm giảm đi giá trị chữ “trinh” của những người con gái khác nhưng anh lấy gì để đo cái “trinh tiết” của 1 người con gái? Chỉ bằng một cái màng mỏng thôi hả anh? Còn đức hạnh và lòng thủy chung thì bỏ đi đâu hả anh? Anh có biết rằng với công nghệ hiện đại như ngày nay thì một người đã “mất trinh” có thể lấy lại trinh rất dễ dàng không? Em chỉ muốn hỏi anh rằng, một cô gái làm cave mười  năm chỉ cần 30 phút sau khi vào bệnh viện vá màng trinh thì nghiễm nhiên trở thành gái trinh sao anh? Còn một cô gái vì đã yêu hết lòng một người đàn ông vã đã trót trao thân cho người ta thì gọi là hư hỏng, tội lỗi sao anh?
Nếu còn "trinh", em sẽ không mất anh!, Bạn trẻ - Cuộc sống, Trinh tiet, chuyen trinh tiet, trong trang, moi tinh dau, cai ngan vang, va trinh
Em đã từng trao thân cho mối tình đầu của mình trong lần sinh nhật cuối cùng ở bên nhau! (Ảnh minh họa)
Em có thể nói dối anh rằng "vì em bị ngã nên đã lỡ rách màng trinh"... nhưng anh có biết tại sao em không nói như vậy? Vì em không muốn lừa dối anh bất cứ chuyện gì. Tại sao anh không hiểu được vì sao em lại thành thật với anh như vậy? Anh có biết rằng “sự thật dù có đau lòng đến mấy cũng không bằng một sự lừa dối" không anh?
 
Trước khi yêu anh, em đã yêu một người, tình yêu đó với em tưởng sẽ là tình yêu đầu tiên và cũng là cuối cùng. Bởi người đó đã vẽ ra cho em một tương lai rất hạnh phúc về một đám cưới và một ngôi nhà đầm ấm cùng những đứa con thơ. Với tâm hồn ngây thơ và nhẹ dạ của một cô sinh viên năm thứ hai, em đã yêu người ta hết lòng để rồi sau đó nhận lấy sự cay đắng. Người ta đã luôn tìm ra đủ lí do để làm em buồn và khiến em khóc nhưng không hiểu sao em vẫn yêu anh ấy! 

Khi yêu, em cũng đã cố gắng giữ gìn... nhưng đúng vào ngày sinh nhật lần cuối cùng của người ấy trước khi em nói lời chia tay thì em đã không còn giữ được sự trong trắng nữa. Và người ta vẫn cứ tiếp tục làm em buồn và rơi lệ. Biết là còn rất yêu nhưng em không thể chấp nhận được thái độ như vậy và em đã nói lời chia tay để ra đi trong đau đớn và sự hận thù trong lòng...
 
Rồi thời gian cũng qua đi, cây cối vẫn đơm hoa kết trái, mây vẫn bay và gió vẫn thổi và em vẫn phải cố gắng để bước về phía trước, nỗi đau trong em cũng dần lành lại. Và nó phục hồi hẳn khi anh đến với em.
 
Em vẫn nhớ như in cái ngày đó, ngày em được gặp anh. Mình gặp nhau thật tình cờ anh nhỉ? Mọi thứ đều rất tình cờ, làm em cứ ngỡ như đó là định mệnh sắp đặt cho em gặp anh. Rồi anh nói lời yêu em cũng rất nhanh, em thầm cảm ơn ông trời rất nhiều vì đã mang anh đến với em. Em tự nhủ mình sẽ yêu anh hết lòng, chăm sóc anh thật tốt, cả đời còn lại sẽ yêu anh, chung thủy với anh, chỉ mình anh thôi, không bao giờ làm anh buồn, để bù đắp lại lỗi lầm của em trong quá  khứ.
 
Anh biết không, khi biết anh yêu em, em đã rất hạnh phúc vì em cũng rất yêu anh! Nhưng bên cạnh sự hạnh phúc đó là sự lo lắng, lo lắng vô cùng anh à! Em sợ một ngày nào đó anh sẽ hỏi em về quá khứ của em...
Nếu còn "trinh", em sẽ không mất anh!, Bạn trẻ - Cuộc sống, Trinh tiet, chuyen trinh tiet, trong trang, moi tinh dau, cai ngan vang, va trinh
Em sẽ cố gắng dành cho anh những gì ngọt ngào nhất, những giây phút hạnh phúc nhất khi ở bên em! (Ảnh minh họa)
Khi gặp anh, yêu anh, em đã thấy mình rất có lỗi với anh, anh biết vì sao không? Vì em không thể giữ mình còn nguyên vẹn đến khi yêu anh. Em đã tự dằn vặt mình rất nhiều. Chính vì thế mà em luôn tự nhủ rằng, sẽ cố gắng dành cho anh những gì ngọt ngào nhất, những giây phút hạnh phúc nhất khi ở bên em.
 
Nhưng ông trời có lẽ không thấu được nỗi lòng của em, ông đã giật anh ra khỏi tay em một cách phũ phàng...
 
Khi đó anh đang đi công tác, buổi trưa anh gọi điện cho em, hỏi thăm em cơm nước thế nào? Mình tâm sự được một lúc thì bỗng nhiên anh hỏi em một câu hỏi mà bấy lâu nay em luôn lo sợ “Em hãy nói thật chuyện của em và bạn trai cũ của em cho anh nghe đi?” và anh còn nói thêm “Có gì thì nói hết để anh còn tha thứ, anh là người rất dễ tha thứ, đừng để khi anh biết được …”. Và như những gì anh mong muốn, em đã thật thà kể hết cho anh nghe về chuyện của em và bạn trai cũ. Em cảm thấy rất buồn và đau khổ khi anh hỏi em “Vậy tất tần tật là của người ta?”...  em không biết phải trả lời thế nào, chỉ biết đáp lại rằng “Anh biết rồi sao anh còn hỏi”. Lúc đó anh bảo "Em đi nấu cơm đi", em cúp máy và tim em bắt đầu đau, nước mắt em giàn dụa...

Em biết khi nói ra những lời đó, em biết mình đã mất anh rồi, vậy nên tim em đau lắm anh à! Em đau như chưa bao giờ đau đến thế! Khi đó em chỉ muốn cầm dao đâm mình một nhát cho để kết thúc đời mình... nhưng khi nghĩ đến Bố mẹ và em trai nên em đã cố nén lại nỗi đau và bất hạnh đó. 

Em đã vật vã mất mấy ngày trời vì anh! Em không ăn nổi thứ gì, không còn tâm trí để làm bất cứ điều gì nữa.... Em đứng trước lớp giảng bài cho học sinh mà lúc nào cũng ngơ ngẩn nhớ đến anh! Có những khi em ngồi ngơ ngẩn rất lâu khiến học sinh hỏi “Cô sao vậy?”. Khi đó em mới tỉnh ra rằng, mình đang ngồi trước bao nhiêu học sinh và đang trong giờ dạy. Em nhớ anh trong nỗi đau tuyệt vọng, biết là đau nhưng sao em vẫn muốn nhớ! 
 
Từ khi đó, anh đã tan đi như một làn khói, anh không gọi điện cho em nữa và em cũng không đủ can đảm để gọi diện cho anh thêm một lần nữa...
 
Anh ơi, có phải em đã sai khi nói hết với anh sự thật không? Em thật là khờ phải không anh? Em quá ngốc để giờ em mất anh thật rồi! Em đau đớn tột cùng và không biết làm gì nữa... Em chỉ muốn chắp hai tay quỳ dưới tượng Phật để tìm thấy sự bình an trong tâm hồn mình. Em muốn tâm sự với ai đó để nhận được lời an ủi nhưng em không dám nói cái sự thật đó với ai hết, kể cả mẹ của em... nhưng tại sao em lại nói hết tất cả điều đó với anh?... em không hiểu chính mình nữa? Có phải vì em quá yêu anh, em quá dại khờ nên anh hỏi gì em cũng chân thành nói hết?
 
Em ngốc lắm phải không anh? Giá  như cái khoảnh khắc đó quay trở lại, em sẽ không nói thật như vậy đâu! Em sẽ nói dối để em được ở bên anh... nhưng muộn quá rồi anh nhỉ? Đã quá muộn rồi... giờ anh đã đi xa mãi, xa mãi không về với em nữa. Em đau lắm anh à! Có những lúc em đã nghĩ quẩn, em chỉ muốn mình biến mất khỏi cuộc sống này để em không phải nếm trải thêm nỗi đau nào nữa! Em hay cười vậy thôi, chứ lòng em mềm yếu và non nớt lắm anh à!
 
Dù biết anh đã đi mãi không về nhưng em vẫn ngồi đây cầu nguyện: "Ước gì anh tha thứ cho lỗi lầm quá khứ của em như lời anh nói “anh là người rất dễ tha thứ” và về với em như ngày xưa ấy" nhưng có lẽ, “giấc mơ vẫn chỉ là giấc mơ thôi” anh nhỉ?
 
Anh ơi, giờ anh cũng đã đi rồi. Cảm ơn anh vì đã cho em một hạnh phúc ngắn ngủi. Em xin lỗi vì đã không thể giữ mình nguyên vẹn đến khi yêu anh! Cầu chúc anh sẽ hạnh phúc bên một người con gái còn trinh nguyên!

Bệnh "khó nói" của phụ nữ

Bệnh "khó nói" của phụ nữ
Tôi chỉ quan hệ với một mình chồng thì tại sao tôi lại bị mắc bệnh này (Ảnh minh họa)

Bệnh "khó nói" của phụ nữ


Từ trước đến giờ, tôi vẫn chung thủy với chồng và chỉ quan hệ với duy nhất anh, vậy thì tại sao tôi lại bị như thế?


Tôi thật sự rất hoang mang và lo sợ vì mấy hôm nay, tôi sờ vào vùng kín của mình thì thấy gợn tay xung quanh. Tôi đang rất lo lắng không biết mình có phải bị bệnh sùi mào gà không nữa?
Tôi lấy chồng đã mấy năm nay và đã có một đứa con 2 tuổi. Từ trước đến giờ, tôi vẫn chung thủy với chồng và chỉ quan hệ với duy nhất anh, vậy thì tại sao tôi lại bị như thế? Tôi đang rất hoang mang và sợ hãi... thực sự tôi không biết phải làm sao lúc này với! Tôi mong Bạn trẻ cuộc sống cho tôi biết tôi có phải bị bện sùi mào gà không? Và tôi phải làm sao để chữa được căn bệnh này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Tranmai410@...
Chị Mai thân mến!
Khi vùng kín của mình có vấn đề, điều đầu tiên chị phải làm là đến bệnh viện để kiểm tra xem mình bị bệnh gì và các bác sĩ sẽ hướng dẫn cho chị cách chữa trị.
Nếu như chị bị bệnh sùi mào gà thật thì chị hãy nhanh chóng chữa trị vì bệnh này có nguy cơ trở thành ác tính và gây ung thư cổ tử cung.
Bệnh "khó nói" của phụ nữ, Bạn trẻ - Cuộc sống, Sui mao ga, benh phu nu, ve sinh co the, tam su, chuyen kho noi
Tôi đang rất lo lắng không biết mình có phải bị bệnh sùi mào gà không nữa? (Ảnh minh họa)
Dấu hiệu
Sùi mào gà chủ yếu bị lây lan do quan hệ tình dục, qua chỗ xây xát niêm mạc do loại  papova gây nên.
Sau khi nhiễm Virus trong vòng 2-9 tháng, bệnh nhân bắt đầu có những sùi nhỏ mềm, cao lên như nhú gai và có đường kính khoảng 1-2 mm hoặc những đĩa bẹt tròn nhỏ có màu hồng với bề mặt ráp. Lâu dần, chúng sẽ phát triển thành những gai hoặc lá, chiều dài đến vài cm, chúng liên kết với nhau thành một mảng rộng trông giống như mào gà. Nó mủn ra, ẩm ướt và giữa các nhú sùi sẽ ấn ra những giọt mủ và có mùi hôi khó chịu
Phụ nữ thường mắc bệnh sùi mào gà ở vùng âm vật, môi lớn, môi bé, âm hộ, cổ tử cung và có những trường hợp bị bao phủ cả bộ phận sinh dục, các nếp gấp bẹn quanh vùi hậu môn và bên trong hậu môn.
Nguyên nhân dẫn đến bị bệnh sùi mào gà là do vệ sinh kém, kèm theo thai nghén hoặc bị bệnh lậu nên các sùi mào gà có điều kiện phát triển thành khối lớn, màu đỏ tươi và tiết ra dịch có mùi hôi thối.
Nếu như sùi phát triển quá to sẽ gây khó khăn cho việc đi lại, sinh hoạt. Khi bị va vấp hay sờ nắn, sùi mào gà có thể làm xây xát, chảy máu hoặc bị bội nhiễm, các hạch bạch huyết vùng bẹn sưng to tạo nên các sùi nhiều mủ. Một số người bị bệnh sùi mào gà có thể bị sốt cao hoặc đau đớn ở bộ phận sinh dục.
Cách chữa trị
Người bị bệnh sùi mào gà có thể điều trị bằng cách đốt điện, chấm dung dịch như podophyllin 25% hoặc chấm acidtrichloracetic 80%. Ngoài ra có các phương pháp điều trị khác như nitơ lỏng, laser hoặc phẫu thuật.
Chúc chị sớm vượt qua giai đoạn "khủng hoảng" này!

Nỗi lòng yêu "gái một con"


Nỗi lòng yêu "gái một con"
Tôi đau khổ khi nhìn em tiều tụy vì bị chồng bỏ rơi (Ảnh minh họa)

Nỗi lòng yêu "gái một con"


Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà nên những lúc như vậy, em cảm thấy rất buồn và cô đơn...


Tôi biết em thật vô tình khi tôi muốn mua một số mặt hàng em rao bán trên mạng, và thật không ngờ chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất hợp và còn bất ngờ hơn nữa khi công ty tôi và em ở cùng một con phố chỉ cách nhau có vài dãy nhà. Có lẽ chính vì điều này đã khiến chúng tôi đã có điều kiện tiếp xúc với nhau nhiều hơn và để rồi giờ đây tôi không kiểm soát được tình cảm mình nữa và đang rối ren với sự lựa chọn của bản thân.
Ngày gặp em để mua hàng, tôi đã bị thu hút bởi nét đẹp dịu dàng và cách ăn nói có duyên của em, sau đó ngày nào tôi và em cũng nói chuyện trên mạng, chúng tôi có thể tâm sự mọi chuyện với nhau. Tôi đã có tình cảm với em, tôi luôn tin và quý em rất nhiều nhưng rồi tôi biết em đã có gia đình và có một đứa con trai hơn 3 tuổi. Tôi cảm giác được vẻ tự hào của em khi nói về gia đình và đứa con thơ của mình. Khi biết tin đó, tôi cảm thấy có một chút gì đó hụt hẫng và mất mát nhưng tôi vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ, và tôi có nhã ý muốn em giới thiệu cho tôi một người bạn gái để mong có thể yêu được người con gái đó để khiến trái tim mình thôi nghĩ về em. Nhưng tôi đã không làm được điều đó.
Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà và em cũng tâm sự với tôi em cảm thấy buồn và cô đơn những lúc như vậy, nhưng em rất yêu chồng và yêu gia đình bé nhỏ của mình. Em nói em coi tôi như người anh trai của mình và cảm thấy thoải mái khi được nói chuyện cùng tôi. Buổi trưa thỉnh thoảng tôi có sang công ty em rủ em đi ăn, đi uống nước, và ngày cuối tuần khi chồng em không có nhà tôi đánh xe đón mẹ con em đi chơi vì em luôn mong muốn tìm được chỗ để cho con trai mình được vui chơi thoải mái. Những lúc nhìn em và con em tung tăng vui đùa, tôi thèm có cảm giác đây chính là gia đình của tôi, em là vợ tôi và đứa con kia là con của tôi. Ai nhìn cảnh này cũng cho rằng chúng tôi là một gia đình hạnh phúc bên nhau.
Nỗi lòng yêu "gái một con", Bạn trẻ - Cuộc sống, yeu gai mot con, yeu nguoi da co chong, hanh phuc, tinh yeu, gia dinh
Tôi muốn mình sẽ là chỗ dựa cho em! (Ảnh minh họa)
Một buổi tối khi em gọi điện cho tôi khiến tôi vô cùng bất ngờ vì chưa bao giờ em gọi cho tôi vào buổi tối. Em hẹn tôi đi uống rượu - điều mà em chưa bao giờ làm khiến tôi rất lo lắng vì tôi biết chắc đang có chuyện gì đó rất nghiêm trọng xẩy ra với em. Tôi vội vàng đến ngay bên em và đưa em đến chỗ em muốn, em đã uống rất nhiều và sau đó em đã khóc.
Tôi đau khổ khi nhìn thấy em như vậy, tôi đã cố gắng hỏi xem đang có chuyện gì xẩy ra với em và tôi như đau với nỗi đau của em khi em nói rằng chồng em đã phản bội em và còn đang muốn bỏ em để theo người đàn bà khác, rồi em nói em đã luôn hy sinh và làm hết mình cho ngôi nhà của mình cho tổ ấm bé nhỏ mà em luôn nâng niu, vậy mà chồng em vẫn muốn rời bỏ em. Tôi thấy xót xa cho em, và tự dưng tôi muốn bù đắp cho em, tôi muốn được là chỗ dựa cho em và hơn nữa tôi còn muốn mang hạnh phúc đến với em.
Hiện giờ em và chồng đã sống ly thân với nhau, tôi luôn ở bên cạnh em bất cứ lúc nào có thể để mong em quên đi nỗi buồn và có thể vực dậy sau biến cố gia đình. Các bạn biết không? Tôi đã tỏ tình với em còn em thì bật khóc nức nở và nói với tôi rằng: "em đang cố gắng mọi cách để chồng em quay về với em, đừng rời xa mẹ con em, vậy mà anh...." rồi em bỏ đi. Sau đó em tránh mặt tôi, em cắt đứt mọi liên lạc với tôi. Tôi như phát điên vì không được nói chuyện với em, gọi điện cho em em không nghe máy, nhắn tin không trả lời, nick em luôn ở chế độ tối om. Tôi ngồi đợi em mỗi ngày trước cửa công ty em vậy mà em vẫn trốn tránh tôi.
Có hôm tôi đứng trước cửa nhà em mặc cho trời lạnh buốt hay mưa gió chỉ mong được gặp em, cho dù em không đáp lại tình cảm với tôi, chỉ mong em đừng xa lánh tôi. Tôi ao ước được như ngày xưa, được ở bên em mỗi khi em buồn, được là nơi em trút bầu tâm sự. Tôi phải làm sao để có thể yêu em, được giúp đỡ em vượt qua tình trạng này? Tôi biết em đang rất đau khổ và buồn chán và tôi thấy thương cho số phận của em khi cứ đeo đuổi mãi thứ mà đã không còn thuộc về mình.
Tôi cũng không vui vẻ gì vì bố mẹ, bạn bè tôi biết chuyện. Họ đã ra sức ngăn cấm tôi, cho rằng trên đời này thiếu gì phụ nữ mà tôi lại đâm đầu vào người đã có gia đình và lại đang phải nuôi một đứa bé. Mẹ tôi còn bị xỉu đi khi biết tin này và bà còn bắt chị gái tôi tìm gặp em để mong em "buông tha" cho tôi mà họ đâu biết rằng chính tôi mới là người đi van xin tình yêu của em?

Chồng vờ đi công tác, vợ "nổi hứng" ngoại tình



Chồng vờ đi công tác, vợ "nổi hứng" ngoại tình
Tôi vờ đi công tác xa hai ngày và tối hôm đó tôi bất ngờ trở về thì bắt gặp hai người họ đang quấn riết lấy nhau (Ảnh minh họa

Chồng vờ đi công tác, vợ "nổi hứng" ngoại tình


(ban gai) - Tôi nói dối cô ấy sẽ đi công tác hai ngày... nhưng tối hôm đó, tôi trở về nhà và bắt gặp cô ta đang quấn riết lấy anh bạn đồng nghiệp của mình trong căn nhà của chúng tôi

Sau khi đọc bài viết “Nhà vợ có gen theo trai”, tôi mới thấy mình đã cư xử rất đúng đắn. Chuyện của tôi cũng giống như chuyện của anh, chỉ có khác là chúng tôi chưa kết hôn.
Tôi và cô ấy yêu nhau gần bốn năm và đã chung sống với nhau như vợ chồng gần hai năm nay. Cả hai bên gia đình đều biết chúng tôi chung sống với nhau và cũng đã định ngày cưới cho hai đứa. Nhưng gần đây, tôi thấy cô ấy có nhiều biểu hiện khác thường… và tôi đã âm thầm theo dõi vợ sắp cưới của mình xem cô ấy có người đàn ông nào khác ngoài tôi không? Để trả lời cho những nghi ngờ cô ấy có ngoại tình hay không,  tôi đã nói dối cô ấy sẽ có một chuyến công tác xa vài ngày.
Sáng hôm ấy, tôi nói là sẽ đi công tác và mang theo hành lý đi… nhưng tối hôm đó, tôi bất ngờ quay về nhà và mọi nghi ngờ trong tôi cũng đã sáng tỏ khi tôi nhìn thấy cô ấy và đồng nghiệp của mình đang quấn riết lấy nhau trên chiếc giường hạnh phúc của "vợ chồng" tôi!
Nhìn thấy cảnh ấy, tôi rất bình tĩnh và xử sự với đồng nghiệp của cô ta (Cũng là đồng nghiệp cũ của tôi) như chủ nhà. Tôi chào hỏi, bắt tay, rót nước rồi mời anh ta uống. Tôi thấy anh ta rất run, nói không nên lời, chân tay cũng luống cuống sợ sệt, còn vợ sắp cưới của tôi thì ngỡ ngàng, sợ hãi…
Chồng vờ đi công tác, vợ "nổi hứng" ngoại tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Ngoai tinh, nguoi tinh, ke thu ba, hanh phuc mong manh, ngoai tinh noi cong so
Liệu tôi có phũ phàng với cô ấy quá hay không? (Ảnh minh họa)
Tối hôm đó, tôi đã không nói một lời nào với cô ấy. Mặc dù rất giận dữ nhưng tôi vẫn giữ thái độ bình thản, điềm tĩnh đến lạnh lùng, còn cô ấy đã thút thít khóc cả đêm và xin lỗi tôi rất nhiều… Tôi cũng chẳng hiểu vì sao lúc đó tôi lại có được thái độ bình thản đến như vậy!
Tôi rất yêu cô ấy và tôi luôn mong sớm đến ngày cưới, để hai đứa thành chồng thành vợ chính thức, chứ không phải mang tiếng sống thử như bây giờ... nhưng không ngờ lại có chuyện xảy ra như ngày hôm nay.
Khoảng một tuần sau, có lẽ cô ấy cảm thấy không còn đủ tự tin để ở bên tôi nữa nên cô ấy đã đề nghị chia tay… và tôi cũng không có lý do gì để níu kéo cô ấy khi cô ấy đã muốn ra đi.
Chúng tôi chia tay nhau đã được bốn tháng. Nhiều lúc tôi tự hỏi: “Liệu mình có phũ phàng với cô ấy quá hay không?”. Tôi cũng đã tâm sự với vài người chị bạn thân của mình ở quan về cách cư xử của mình và đề nghị họ cho lời khuyên. Và tôi đều nhận được câu trả lời từ họ rằng, hai chúng tôi nên tạm dừng lại, để thời gian cho cả hai đứa tĩnh tâm rồi hẵng dứt khoát sau…
Tôi biết hiện tại cô ấy đang gặp nhiều khó khăn trong cuộc sống. Cô ấy không có nhà ở Hà Nội. Sau khi chia tay tôi, cô ấy phải một thân một mình đi thuê nhà trọ. Hiện tại, cô ấy cũng đang học lên Đại học vào buổi tối. Hơn nữa, với mức lương bèo bọt của cô ấy, tôi biết rằng để trang trải cho cuộc sống và học tập của mình là rất khó… Chính những khó khăn của cô ấy đã khiến tôi phải suy nghĩ rất nhiều!
Với những gì đã xảy ra, với cách hành xử của mình với người tình cô ấy… và với sự dễ dàng khi chấp nhận chia tay, liệu tôi có đối xử quá đáng với cô ấy không khi cô ấy đã từng yêu thương, chăm sóc tôi, đã từng lo lắng cho tôi những điều rất nhỏ nhặt trong cuộc sống "vợ chồng"? Dù rất giận cô ấy... nhưng tận đáy lòng mình, tôi vẫn yêu và thương cô ấy rất nhiều!

Yêu anh, tôi đã "cho" tất cả

Yêu anh, tôi đã "cho" tất cả
Lần đầu tiên của tôi kết thúc trong nỗi đớn đau khôn tả (Ảnh minh họa)

Yêu anh, tôi đã "cho" tất cả



Tôi đã từng tự nhủ rằng điều hạnh phúc nhất là trao cái quý giá nhất của người con gái cho một người mà mình yêu thật sự, bất chấp sau này hai đứa có đến được với nhau hay không. Bởi yêu là không bao giờ hối tiếc, nhưng…
Giao thừa năm ấy chúng tôi đã có một buổi tối thật lãng mạn và ngọt ngào bên nhau, cùng đi ăn, cùng đi ngắm phố phường và vào nhà thờ cầu nguyện. Dù không nói thành tiếng nhưng tôi biết anh và tôi đều có chung một lời nguyện cầu đó là mong cho chúng tôi sẽ mãi là một đôi hạnh phúc.
Rồi đêm khuya lạnh, nhà trọ lại đã đóng cửa, anh bảo tôi hay là thuê phòng nghỉ tạm một đêm chờ trời sáng. Anh chỉ muốn ôm tôi, còn nếu tôi không muốn, anh hứa sẽ không chạm vào người tôi.
Lúc đó trong đầu tôi tự nhiên trống rỗng. Những ý nghĩ vụt qua rất nhanh, một phần vì anh thúc giục và đêm lạnh, một phần vì tôi nghĩ: mình yêu anh ấy, có gì mà phải sợ, có gì mà phải hối tiếc?
Chúng tôi dừng chân trong một nhà nghỉ bình dân, khuất sâu trong ngõ. Rồi “chuyện đó” cũng đã xảy ra. Chúng tôi đến với nhau trong niềm hạnh phúc lẫn lo sợ. Lần đầu tiên của tôi kết thúc trong đau đớn khôn tả, một nỗi đau về thể xác mà trước đó tôi chưa từng biết đến, thế mà tôi đã tưởng nó sẽ lãng mạn và ngọt ngào lắm.
Yêu anh, tôi đã "cho" tất cả, Bạn trẻ - Cuộc sống, chuyen ay, lan dau tien, dang hien, chuyen trinh tiet, yeu la cho
Đã hai năm trôi qua, tôi đã ra trường và đi làm... nhưng anh vẫn chưa trở về (Ảnh minh họa)
Những ngày sau đó, trong lòng tôi có rất nhiều xáo trộn. Trong thâm tâm, tôi biết mình đã đánh mất một thứ quý giá mà mình sẽ không bao giờ lấy lại được. Chính suy nghĩ mình đã mất khiến tôi dằn vặt.
Tôi vẫn thường quan niệm, yêu là không bao giờ phải hối hận, phải yêu hết mình không tiếc nuối. Nhưng khi chuyện “vượt rào” đã xảy ra, tôi lại thấy day dứt, không thoải mái chút nào. Tôi thấy mình khác tất cả những đứa bạn xung quanh bởi tôi không còn trong sáng như bọn nó, chỉ một câu nói vu vơ cũng làm tôi chạnh lòng. Chỉ một hành động vô tâm của người ấy cũng khiến tôi nghĩ rằng anh đang coi thường tôi vì tôi đã mất tất cả. Tôi trở nên nhạy cảm và dễ tổn thương.
Rồi tôi nhìn qua những đứa bạn đã có bạn trai, chúng nó giữ được, tại sao tôi thì không? Kinh khủng hơn là tôi phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp để tránh hậu quả đáng tiếc.
Tôi đau bụng nhưng không dám nói với ai, chỉ nằm khóc trong đêm và lo sợ một mình. Hàng trăm hàng ngàn suy nghĩ dày vò khiến tôi gầy đi trông thấy, đêm nào tôi cũng khóc, dù rằng những kì thi đang đến gần.
Trước đây tôi nghĩ rằng yêu thì “cho” nhưng giờ đây tôi hiểu rằng không đơn giản như vậy. Chắc gì tôi và người ấy đã có một kết cục đẹp. Nếu chúng tôi chia tay nhau thì sao? Người đến sau sẽ nghĩ gì khi phát hiện ra tôi đã mất đời con gái? Tại sao lúc “cho”, tôi chỉ nghĩ đến chữ yêu mà không nghĩ đến tương lai của mình?
Ngày anh nói sẽ đi Úc du học, anh vừa cười vừa bảo: “Nếu không thấy anh liên lạc thì đừng chờ anh nhé!”, tôi đã mơ hồ linh cảm thấy một điều gì đó. Đường đời không bao giờ thẳng tắp, mọi chuyện đều có thể xảy ra, cả điều mong đợi lẫn không mong đợi. Rồi cũng đúng như lời anh nói, không điện thoại, không e-mail.
Đã hai năm trôi qua, tôi đã ra trường và đi làm, anh vẫn chưa trở về. Tôi biết mình đã mất anh, và đánh mất cả đời con gái của mình cho người không phải là chồng mình. Tôi sẽ phải đối diện sao với lương tâm, với người con trai đến sau khi biết tôi đã không còn…?

Buông mình với người không yêu

Buông mình với người không yêu
Em đã tự nguyện dâng hiến cho người em không yêu (Ảnh minh họa)

Buông mình với người không yêu



Em và anh quen được 7 năm rồi, cũng trải qua nhiều sóng gió mới đến được với nhau. Cứ ngỡ hai đứa sẽ cưới nhau và sống hạnh phúc vì nhưng thật không ngờ chỉ vì một câu nói mà mình đành mất nhau. Lúc ấy, mẹ của em bị bệnh nặng, em đã nói với anh có lẽ sau này mình phải thay mẹ tiếp tục làm công việc mà bà đang làm. Em cứ tưởng sẽ được anh ủng hộ, vậy mà không ngờ, anh lại nói:"Em làm nghề ấy thì đừng hòng bao giờ bước qua cửa nhà anh". Lời nói ấy quả thật đã đâm thẳng vào tim em.
Em vô cùng thất vọng. Tại sao người mà em yêu lại nỡ buông ra câu nói vô tình ấy. Em nghĩ rằng có lẽ anh rất khinh thường gia đình em. Lòng tin của em sụp đổ. Cuối cùng, em và anh chia tay mặc dù cả hai vẫn còn yêu nhau.
Thời gian chia tay, em đã quen người con trai khác. Người đàn ông này rất khác anh. Dù anh ấy cũng khá tốt, mọi chuyện đều lo cho em chu đáo nhưng chẳng hiểu sao em vẫn nhớ đến anh.
Buông mình với người không yêu, Bạn trẻ - Cuộc sống, buong minh, de dai, dang hien, cai ngan vang, chuyen trinh tiet
Liệu anh có thứ tha cho những lỗi lầm của em không? (Ảnh minh họa)
Ngày sinh nhật em, người em muốn gặp nhất vẫn là anh. Đi với bạn trai mới mà đầu óc em vẫn chỉ hình dung ra anh. Nhưng rồi đêm ấy, em đã không về nhà, và chuyện gì đến nó đã đến.
Trớ trêu thay, vài ngày sau anh bất chợt tìm gặp em. Anh nói rằng rất yêu em và sống không thể thiếu em. Anh xin lỗi vì đã làm nhiều chuyện cho em buồn. Trong tim em rất vui nhưng em không thể quay đầu lại được. Em đã nhìn thẳng vào mắt anh mà nói: "Em đã không còn yêu anh nữa". Em biết anh khóc và rất đau, em cũng đau nhưng liệu biết được sự thật anh có thể tha thứ cho em không? Anh có thể chấp nhận được khi em không còn trong trắng? Hay anh sẽ sỉ vả em là một người con gái không nên nết?
Sau nhiều lần gặp nhau, em đã suy nghĩ kĩ. Có lẽ em nên nói cho anh biết hết sự thật. Nếu anh có thể chập nhận được và còn yêu em thì khi đó chúng mình hãy quay lại.
Khi nghe hết mọi chuyện, anh im lặng rồi sau đó nói đồng ý tha thứ cho em. Em rất vui và hạnh phúc. Nhưng rồi không hiểu sao em lại lo lắng. Liệu anh có thể xem như không có chuyện gì được sao? Liệu anh có thể bỏ qua được thật không hay anh sẽ giữ trong lòng những suy nghĩ tồi tệ về em?
Giờ đây em cũng không biết có nên quay lại với anh không nữa? Chỉ mong sao anh hãy tha thứ cho em.

Thòm thèm ngoại tình với sếp

Thòm thèm ngoại tình với sếp
Tôi và anh như ăn phải bùa ngải của nhau mà không sao dứt ra nổi... (Ảnh minh họa)

Thòm thèm ngoại tình với sếp



Vụng trộm có hay không? Có! Vụng trộm có dẫn tới hạnh phúc không?...
Dưới đây là câu chuyện của một độc giả:
 
Tôi suýt đánh mất gia đình của mình vì một mối tình công sở. Đó thật sự là một mối tình quá điên loạn và mạo hiểm. May mà tôi đã dứt bỏ được nó để quay về với ngôi nhà của mình.
Anh là sếp của tôi. Anh chưa có gia đình nhưng thừa tinh tế và lãng mạn để khiến tôi xáo động. Tôi không biết vì sao giữa 30 cô gái xinh đẹp, giỏi giang và cũng đang phòng không như anh mà anh lại đi chọn người thứ 31 là tôi - một cô gái đang có gia đình. Anh đã nói anh thích tôi khi tôi mới vào công ty chưa đầy nửa năm. Ban đầu, tôi đã tránh gặp mặt anh nhưng anh vẫn không chịu bỏ cuộc. Những bó hoa được gửi tới công ty với lời nhắn: Em cứ để hoa lại công ty cũng được, kẻo chồng em lại nghi.
Những buổi đi gặp đối tác tại những nhà hàng sang trọng mà đối tác chẳng qua chỉ là một thứ bình phong để anh được dịu dàng chăm sóc tôi. Ánh nến lung linh, rượu ngon, thức ăn đặc sản và cả những món quà đắt tiền. Tôi thực sự bị anh chinh phục.
Và điều gì đến đã phải đến, tôi đã ngã vào vòng tay của anh. Chuỗi ngày vụng trộm bắt đầu từ khi đó.
 
Trong phòng riêng của anh, buổi trưa và cuối mỗi buổi chiều. Vẫn chưa đủ. Trong thang máy. Vẫn thòm thèm nhau. Các nhà nghỉ gần như nhẵn mặt tôi và anh. Vẫn chưa đã khát. Những chuyến công tác dài ngày của tôi do anh đích thân giao tôi đi thay khi anh đang nghỉ phép nhưng thực chất là anh đến đó chờ tôi trước. Thậm chí, ngay cả trong kỳ nghỉ cùng với chồng mình, bằng cách này hay cách khác, anh cũng có mặt tại nơi tôi đến. Chỉ để tranh thủ gặp tôi. Chúng tôi cứ như hai con hổ đói khát nhau.
Thòm thèm ngoại tình với sếp, Bạn trẻ - Cuộc sống, Vung trom, ngoai tinh, ngoai tinh voi sep, chuyen ay
Tình vụng trộm và đầy mạo hiểm, nhiều khi thót tim lại càng khiến tôi mê mải và hứng thú... (Ảnh minh họa)
Tôi nói dối chồng nhiều hơn. Thậm chí, mạo hiểm đến mức buổi tối, tôi nói dối chồng là mình theo học một lớp MBA do cơ quan đài thọ chỉ để được gặp anh. Để tiện lợi, anh thuê một căn hộ nhỏ ngay sát trường tôi học để chúng tôi được ở bên nhau. Chồng tôi đưa tôi tới trường, tôi không đi vào lớp mà đi thẳng qua cửa sau để lên căn hộ mà anh thuê. Từ 6h chiều đến 9h tối. Tan học, chồng đón bên ngoài cổng trường, tôi ra và leo lên xe chồng. Anh luôn đứng từ cửa sổ căn hộ đó để dõi nhìn theo tôi.
Tình vụng trộm và đầy mạo hiểm, nhiều khi thót tim lại càng khiến tôi mê mải và hứng thú. Có những lần, bất ngờ chồng tới cơ quan đón tôi, muốn tạo sự bất ngờ cho tôi, mà lúc đó, thật sự, chỉ thiếu đường tôi phải nhảy từ cửa sổ phòng sếp ra. Vậy mà vẫn thoát. Có những lần, anh ấy còn tinh nghịch giấu cả quần lót của tôi đi khiến tôi về trong tình trạng chỉ có váy phủ ngoài khiến tôi chỉ lo chồng mình lên cơn đòi hỏi là hỏng hết.
Suốt gần 2 năm trời, tôi và anh như ăn phải bùa ngải của nhau mà không sao dứt ra nổi. Tôi vừa sợ chồng biết lại vừa khoái trá với cảm giác mạo hiểm. Mọi chuyện tưởng chừng như sẽ không bao giờ kết thúc nếu như không có một lần tôi bắt gặp chồng mình hì hụi đóng một chiếc cũi thật đẹp và nói với tôi về ước mơ có một đứa con. Tôi không biết lúc đó, tôi đã trải qua cảm giác thế nào nữa. Chỉ thấy mình thật tệ với chồng mình. Và tôi đã đến lúc muốn có một đứa con. Nhưng đứa con ấy phải là con của chồng tôi chứ không thể là con của anh - sếp của tôi.
Tôi đã chủ động đề nghị anh - sếp của tôi - dừng lại. Hôm đó, tôi còn nhớ, anh đã khóc như một đứa trẻ. Rằng anh rất yêu tôi. Nhưng anh cũng đồng ý kết thúc vì anh không muốn tôi phá bỏ hạnh phúc gia đình mình. Tôi cũng khóc thật nhiều. Tôi cũng đã tự hỏi mình rằng tôi đến với anh vì sex hay vì yêu? Nhưng tôi cũng không trả lời được. Có lẽ, tôi đến với anh vì lòng mê sự mạo hiểm. Tôi với anh gắn kết bởi sự hiếu thắng - muốn phiêu lưu thay vì là yêu nhau. Chẳng phải vì sex cũng chẳng phải vì yêu. Chỉ là vì lòng ham hố được sống trong sợ hãi. Như đứa trẻ muốn thử độ can đảm của mình bằng cách nhảy qua một đống lửa vậy.
Tôi xin chuyển công ty ngay sau đó. Ngày dọn đồ đi, anh không đến cơ quan vì anh không muốn thấy tôi ra đi. Tôi cũng không muốn gặp lại anh. Tôi muốn dành toàn bộ phần đời còn lại của mình để bù đắp cho những phản bội mà tôi đã làm trong suốt một năm qua với chồng mình. Tôi muốn sinh cho chồng tôi một đứa con