Monday, April 11, 2011

Nỗi lòng yêu "gái một con"


Nỗi lòng yêu "gái một con"
Tôi đau khổ khi nhìn em tiều tụy vì bị chồng bỏ rơi (Ảnh minh họa)

Nỗi lòng yêu "gái một con"


Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà nên những lúc như vậy, em cảm thấy rất buồn và cô đơn...


Tôi biết em thật vô tình khi tôi muốn mua một số mặt hàng em rao bán trên mạng, và thật không ngờ chúng tôi đã nói chuyện với nhau rất hợp và còn bất ngờ hơn nữa khi công ty tôi và em ở cùng một con phố chỉ cách nhau có vài dãy nhà. Có lẽ chính vì điều này đã khiến chúng tôi đã có điều kiện tiếp xúc với nhau nhiều hơn và để rồi giờ đây tôi không kiểm soát được tình cảm mình nữa và đang rối ren với sự lựa chọn của bản thân.
Ngày gặp em để mua hàng, tôi đã bị thu hút bởi nét đẹp dịu dàng và cách ăn nói có duyên của em, sau đó ngày nào tôi và em cũng nói chuyện trên mạng, chúng tôi có thể tâm sự mọi chuyện với nhau. Tôi đã có tình cảm với em, tôi luôn tin và quý em rất nhiều nhưng rồi tôi biết em đã có gia đình và có một đứa con trai hơn 3 tuổi. Tôi cảm giác được vẻ tự hào của em khi nói về gia đình và đứa con thơ của mình. Khi biết tin đó, tôi cảm thấy có một chút gì đó hụt hẫng và mất mát nhưng tôi vẫn phải cố tỏ ra vui vẻ, và tôi có nhã ý muốn em giới thiệu cho tôi một người bạn gái để mong có thể yêu được người con gái đó để khiến trái tim mình thôi nghĩ về em. Nhưng tôi đã không làm được điều đó.
Chồng em thường xuyên đi công tác xa nhà và em cũng tâm sự với tôi em cảm thấy buồn và cô đơn những lúc như vậy, nhưng em rất yêu chồng và yêu gia đình bé nhỏ của mình. Em nói em coi tôi như người anh trai của mình và cảm thấy thoải mái khi được nói chuyện cùng tôi. Buổi trưa thỉnh thoảng tôi có sang công ty em rủ em đi ăn, đi uống nước, và ngày cuối tuần khi chồng em không có nhà tôi đánh xe đón mẹ con em đi chơi vì em luôn mong muốn tìm được chỗ để cho con trai mình được vui chơi thoải mái. Những lúc nhìn em và con em tung tăng vui đùa, tôi thèm có cảm giác đây chính là gia đình của tôi, em là vợ tôi và đứa con kia là con của tôi. Ai nhìn cảnh này cũng cho rằng chúng tôi là một gia đình hạnh phúc bên nhau.
Nỗi lòng yêu "gái một con", Bạn trẻ - Cuộc sống, yeu gai mot con, yeu nguoi da co chong, hanh phuc, tinh yeu, gia dinh
Tôi muốn mình sẽ là chỗ dựa cho em! (Ảnh minh họa)
Một buổi tối khi em gọi điện cho tôi khiến tôi vô cùng bất ngờ vì chưa bao giờ em gọi cho tôi vào buổi tối. Em hẹn tôi đi uống rượu - điều mà em chưa bao giờ làm khiến tôi rất lo lắng vì tôi biết chắc đang có chuyện gì đó rất nghiêm trọng xẩy ra với em. Tôi vội vàng đến ngay bên em và đưa em đến chỗ em muốn, em đã uống rất nhiều và sau đó em đã khóc.
Tôi đau khổ khi nhìn thấy em như vậy, tôi đã cố gắng hỏi xem đang có chuyện gì xẩy ra với em và tôi như đau với nỗi đau của em khi em nói rằng chồng em đã phản bội em và còn đang muốn bỏ em để theo người đàn bà khác, rồi em nói em đã luôn hy sinh và làm hết mình cho ngôi nhà của mình cho tổ ấm bé nhỏ mà em luôn nâng niu, vậy mà chồng em vẫn muốn rời bỏ em. Tôi thấy xót xa cho em, và tự dưng tôi muốn bù đắp cho em, tôi muốn được là chỗ dựa cho em và hơn nữa tôi còn muốn mang hạnh phúc đến với em.
Hiện giờ em và chồng đã sống ly thân với nhau, tôi luôn ở bên cạnh em bất cứ lúc nào có thể để mong em quên đi nỗi buồn và có thể vực dậy sau biến cố gia đình. Các bạn biết không? Tôi đã tỏ tình với em còn em thì bật khóc nức nở và nói với tôi rằng: "em đang cố gắng mọi cách để chồng em quay về với em, đừng rời xa mẹ con em, vậy mà anh...." rồi em bỏ đi. Sau đó em tránh mặt tôi, em cắt đứt mọi liên lạc với tôi. Tôi như phát điên vì không được nói chuyện với em, gọi điện cho em em không nghe máy, nhắn tin không trả lời, nick em luôn ở chế độ tối om. Tôi ngồi đợi em mỗi ngày trước cửa công ty em vậy mà em vẫn trốn tránh tôi.
Có hôm tôi đứng trước cửa nhà em mặc cho trời lạnh buốt hay mưa gió chỉ mong được gặp em, cho dù em không đáp lại tình cảm với tôi, chỉ mong em đừng xa lánh tôi. Tôi ao ước được như ngày xưa, được ở bên em mỗi khi em buồn, được là nơi em trút bầu tâm sự. Tôi phải làm sao để có thể yêu em, được giúp đỡ em vượt qua tình trạng này? Tôi biết em đang rất đau khổ và buồn chán và tôi thấy thương cho số phận của em khi cứ đeo đuổi mãi thứ mà đã không còn thuộc về mình.
Tôi cũng không vui vẻ gì vì bố mẹ, bạn bè tôi biết chuyện. Họ đã ra sức ngăn cấm tôi, cho rằng trên đời này thiếu gì phụ nữ mà tôi lại đâm đầu vào người đã có gia đình và lại đang phải nuôi một đứa bé. Mẹ tôi còn bị xỉu đi khi biết tin này và bà còn bắt chị gái tôi tìm gặp em để mong em "buông tha" cho tôi mà họ đâu biết rằng chính tôi mới là người đi van xin tình yêu của em?

No comments:

Post a Comment